Bình luận hai ý kiến về nhân vật Phùng trong truyện ngắn “Chuyến tàu đi xa” của Nguyễn Minh Châu
Bình luận hai ý kiến về nhân vật Phùng trong truyện ngắn “Chuyến tàu đi xa” của Nguyễn Minh Châu
Hướng dẫn
Đề: Đôi nét về nhân vật Phùng trong truyện ngắn “Chuyến tàu đi” của Nguyễn Minh Châu, cho biết đặc điểm nổi bật của người nghệ sĩ này là tâm hồn nhạy cảm, ham mê cái đẹp. Ý kiến khác nhấn mạnh: vẻ đẹp sâu sắc của nghệ sĩ Phùng là ở tấm lòng trăn trở, trăn trở về thân phận con người. Bạn nghĩ gì về những ý kiến trên?
Phân công
1. Trình bày về tác giả, tác phẩm:
– Nguyễn Minh Châu là nhà văn tiêu biểu của văn học Việt Nam thời chống Mỹ, đồng thời là người mở đường xuất sắc cho công cuộc chấn hưng văn học sau 1975. Ở thời kỳ trước, ngòi bút của ông đi theo dòng chảy lịch sử của thơ ca, càng về sau. thời kỳ chuyển sang cảm hứng trần thế với những vấn đề đạo đức và triết lý nhân sinh, nghệ thuật viết truyện đã có nhiều đổi mới.
– “Chiếc thuyền ngoài xa” là thông tin tuyệt vời của Nguyễn Minh Châu trong khoảng thời gian sau này. Tác phẩm kể về hành trình có thật của Phùng – một nhiếp ảnh gia, từ đó thể hiện cái nhìn nhân sinh và sự hoang mang của tác giả về thân phận con người.
2. Phân tích:
một. Giải thích bình luận:
– Điểm đặc biệt của người nghệ sĩ này là một tâm hồn nhạy cảm và đam mê cái đẹp: năng lực khám phá, phát hiện tinh tế và rung động mạnh mẽ trước những vẻ đẹp phong phú của cuộc sống.
– Vẻ đẹp sâu xa của người nghệ sĩ Phùng là tấm lòng trăn trở, lo lắng cho thân phận con người: thường trực trăn trở cho số phận con người, nhất là thái độ bất hạnh, bất mãn trước những mâu thuẫn của cuộc đời.
b. Nhận xét về nhân vật Phùng:
– Tâm hồn nhạy cảm say mê cái đẹp:
+ Phùng tinh tế, nhạy cảm, nắm bắt được cảnh đẹp cho mình -> đắm say, cảm nhận và trân trọng một cách say mê, háo hức chụp và ghi lại trong ống kính điêu luyện của mình.
+ Niềm vui khám phá và sáng tạo ngập tràn trong tâm hồn chị Phùng khi đắm chìm trong những suy nghĩ về sự thống nhất giữa cái đẹp và cái thiện, cái hoàn mỹ và cái hoàn thiện trong nghệ thuật và cuộc sống.
– Trái tim băn khoăn, lo lắng về thân phận con người:
+ Thái độ đối với bạo lực trong gia đình hàng chài: bàng hoàng, phẫn nộ, phẫn nộ, đã can thiệp để bảo vệ bà hàng chài …
+ Nghe, day dứt về câu chuyện cuộc đời của người đàn bà hàng chài; lo lắng, ám ảnh về thân phận và tương lai của họ – đặc biệt là bé Phác.
+ Từ đó, Phùng thay đổi quan niệm về nghệ thuật và cuộc sống: nghệ thuật phải gần với cuộc sống hơn, nghệ thuật chân chính là nghệ thuật vì con người; Nghệ sĩ cũng phải đến gần hơn với cuộc sống và con người, không được có cái nhìn thờ ơ, vô cảm.
Nhân vật Phùng là đại diện tiêu biểu cho người nghệ sĩ chân chính, có lòng say mê nghệ thuật và trái tim nhạy cảm, nhân hậu.
so với Biểu diễn nghệ thuật:
– Nghệ thuật tường thuật
– Vai trò của người kể chuyện: Phùng vừa là nhân vật trong truyện vừa là người kể chuyện tạo nên sự đa dạng về điểm nhìn. Trong “Chiếc thuyền ngoài xa”, Phùng được khắc họa với đời sống nội tâm sâu sắc.
– Nhân vật được đặt trong một hoàn cảnh cụ thể (tình huống được nhận thức). Nhân vật phải liên tục đối phó với những cảnh đời tương phản, từ đó làm nổi bật những khía cạnh trong tính cách nhân vật của người nghệ sĩ.
3. Đánh giá:
– Hai ý kiến bàn về những vẻ đẹp khác nhau của tâm hồn nghệ sĩ Phùng: ý kiến thứ nhất nêu bật những phẩm chất ưu việt của người nghệ sĩ: nhạy cảm và say mê cái đẹp; Ý kiến thứ hai nhấn mạnh phẩm chất đáng quý của người nghệ sĩ là tấm lòng hướng về cuộc đời, con người.
– Hai ý kiến không đối lập nhau mà bổ sung cho nhau, tạo thành cái nhìn thống nhất, toàn diện về vẻ đẹp và phẩm chất của nhân vật nghệ sĩ Phùng, giúp người đọc cảm nhận sâu sắc hơn vẻ đẹp của nhân vật này cũng như có thêm những suy nghĩ thấu hiểu từ người viết. .
Theo Hocsinhgioi.com