Chuyển thể bài thơ Lượm trong văn xuôi, truyện – Chú bé

Chuyển thể bài thơ Lượm trong văn xuôi, truyện – Chú bé

Phân công

Cuộc đời mỗi người là một cuộc hành trình. Có những chuyến đi để lại cho ta rất nhiều kỉ niệm vì ở đó ta được gặp rất nhiều người như một cơ duyên, một niềm hạnh phúc lớn lao. Có lẽ trong tương lai, tôi sẽ nhớ mãi khoảnh khắc gặp lại cậu bé xúc Lượm.

Tôi vẫn nhớ hôm đó là một ngày ở Huế với tình hình vô cùng căng thẳng. Giống như những người khác, tôi đã chấp nhận nhiệm vụ. Và rồi tình cờ tôi gặp Lượm ở Hàng Bè. Cho đến ngày nay, tôi vẫn nhớ về anh như một cậu bé nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn. Anh ta có một chiếc túi đeo thắt lưng rất đẹp, một đôi chân nhanh nhẹn chạy đều tăm tắp và cái đầu ngông nghênh toát lên vẻ tinh nghịch và đáng yêu.

Đầu anh ta đội một chiếc ba lô và anh ta rít lên như một con chim chích khi đi bộ. Bạn rất hồn nhiên, yêu đời. Giá như chiến tranh đừng xảy ra … Con đường nắng vàng đã in nhiều dấu chân của chàng trai liên lạc …

Tôi vẫn nhớ, cậu bé này đã nói với tôi một ngày rằng:

– Tôi muốn liên lạc với bạn. Ở đồn Mang Cá, tôi thích hơn ở nhà…

Tôi nghe cậu bé nói và tôi đã khóc …

Xem ngay:  Rèn kĩ năng đọc hiểu tác phẩm văn học ngoài chương trình cho học sinh chuyên văn-bài 23

Rồi cậu bé mỉm cười. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, tôi nhanh chóng chào tạm biệt cô chú để tiếp tục lên đường:

Xem thêm: Mô tả chính xác nhất ngôi nhà bạn đang ở

– Tạm biệt các đồng chí!

Rồi bóng chàng trai khuất dần. Những đôi chân thoăn thoắt tiếp tục lên đường làm nhiệm vụ. Chú tôi và tôi đã nói lời tạm biệt ở đó và mỗi người tiếp tục làm việc của riêng mình.

Một thời gian sau, tôi bất ngờ biết được một tin buồn. Một trong những người bạn học của tôi đã nói với tôi rằng:

– Anh trai! Cậu bé mà tôi đã kể cho anh nghe về … Một ngày, như mọi ngày, anh lại bỏ lá thư vào phong bì và tiếp tục nhiệm vụ của mình. Chân anh nhanh nhẹn, đầu bơi không sợ hãi, anh lao về phía trước khi những viên đạn vụt qua. Giữa con đường quê vắng vẻ. Cây lúa hướng về bông, có bóng dáng một cậu bé đang vẫy tay chào… Nhưng rồi…

Giọng đồng chí tôi chợt nghẹn ngào. Tôi chợt hiểu ra tình hình… Lượm đã hy sinh. Đất Mẹ đã mở rộng vòng tay chào đón bạn vào lòng. Anh đang nằm trên đồng lúa, tự tay cắt bông… Tôi vẫn nhớ như in hình ảnh của anh ngày đầu tiên tôi gặp anh.

Goem là một cậu bé, tuy tôi chỉ gặp cậu ấy một lần và cũng là lần cuối cùng, nhưng cậu ấy đã để lại trong lòng tôi nhiều ấn tượng khó phai mờ. Chính nhờ những chàng trai như Lượm mà dân tộc ta mới giành được thắng lợi, đất nước được độc lập, tự do …

Xem ngay:  Người làm việc trí óc nói chuyện (Nhà văn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *