Giải bài tập Ngữ Văn lớp 12: Bác ơi!
Giải bài tập Ngữ Văn lớp 12: Bác ơi!
Hướng dẫn
Giải bài tập ngữ văn lớp 12
Để học tốt ngữ văn lớp 12VnDoc.com mời các bạn tham khảo tài liệu: Lời giải bài tập Ngữ văn lớp 12: Bác ơi !, tài liệu sẽ giúp các bạn học sinh hiểu rõ hơn về bài học Chú ơi! Nhờ đó, các em học sinh sẽ học tốt môn Văn lớp 12 hơn Mời quý thầy cô và các em tham khảo.
Văn mẫu lớp 12: Bác ơi!
• Gợi ý học bài thơ
Trong số các nhà thơ Việt Nam hiện đại, Tố Hữu là người sáng tác nhiều nhất, với nhiều tác phẩm hay, sâu sắc và xúc động về Bác Hồ: Hồ Chí Minh, Buổi sáng tháng năm, Con chim không mỏi, Theo chân Bác,… Những tác phẩm không chỉ là tình cảm riêng của nhà thơ, mà còn là tấm lòng của mọi người Việt Nam đối với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.
Bài thơ của Bác! Được Tố Hữu viết ngay sau khi Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời, ngày 6 tháng 9 năm 1969. Trong niềm đau thương, tiếc thương vô hạn ấy, nhà thơ càng nhận ra những phẩm chất tuyệt vời của Bác để ghi vào tiếng khóc tiễn biệt của Người. Chú! Được coi là bức tượng thơ Hồ Chí Minh, khắc họa sâu sắc chân dung của một trong những nhân vật đẹp nhất của thời đại hiện nay.
Trước hết, đó là lòng yêu nước, thương dân cao cả của Bác Hồ:
Chú tôi, trái tim của chú rất lớn
Ôm trọn non sông, trọn kiếp con người.
Trái tim rộng lớn này đã phải gánh chịu “nỗi đau của dân tộc, nỗi đau của năm châu” và lo lắng “cho hôm nay và cho mai sau…”. Vào thời điểm cả nước đang quyết liệt kháng chiến chống Mỹ cứu nước, tấm lòng của Bác đã hướng về nửa đau thương của Tổ quốc, dành trọn tình yêu cho miền Nam thân yêu, lạc quan tin tưởng vào tiền tuyến anh hùng vĩ đại. Nhà thơ Tố Hữu đã viết những câu thơ thật hay để ca ngợi mối quan hệ máu thịt này.
Bác nhớ miền Nam, nhớ nhà.
Phương Nam khao khát có chú, khao khát cha của nó.
Người có tấm lòng nhân hậu này là người có lối sống giản dị, tự nhiên “như trời cho của ta”. Bác Hồ yêu thiên nhiên, con người tự nhiên, nồng nàn như tấm lòng của Bác, niềm vui của Bác cũng bình dị, tự nhiên như chính con người Bác, là niềm vui cao quý, luôn trân trọng, hướng về nhân dân toàn thế giới. Ở đây, Tố Hữu đã nhìn thấy một cách sâu sắc và sâu sắc vẻ đẹp kỳ diệu của Hồ Chí Minh.
Vui hát hòa cùng bốn biển
Hãy trân trọng mọi thứ, chỉ quên bản thân mình.
Và vì lẽ đó, Bác đã để lại cho chúng ta một di sản tinh thần quý giá nhất: đó là một tình yêu bao la, sâu nặng và một cuộc sống trong sáng, giản dị. Nhà thơ đã nhìn thấy ở cuộc đời này một vẻ đẹp riêng của Bác Hồ: vẻ đẹp nằm ở tâm hồn và tinh thần của con người:
Áo vải mong manh, linh hồn vĩnh cửu
Những bức tượng đồng đó phơi bày các lối đi.
Đây là vẻ đẹp của một con người rất giản dị nhưng vô cùng thanh cao.
Hình ảnh Bác Hồ hiện lên xuyên suốt bài thơ rất đỗi thân quen, gần gũi bởi Chủ tịch Hồ Chí Minh là vị cha già dân tộc, người bác kính yêu của tất cả chúng ta. Bác tôi đã sống như trời với đất của chúng ta, như mọi con người, gần gũi với mỗi con người. Nhưng ở cái “muôn người muôn vẻ” này, Bác đã vượt lên trên những con người bình thường để trở thành phẩm chất Hồ Chí Minh, vẻ đẹp riêng của Người. Và đó là lý do vì sao, Bác Hồ đã vượt qua biên giới của dân tộc để đến với nhân loại, như trong sử thi “Theo chân Bác Hồ”, Tố Hữu đã viết:
Trái đất sao nặng nghĩa tình?
Nhớ mãi tên Người: Hồ Chí Minh
Như một niềm tin, như một sự can đảm
Như lòng nhân từ và đức hy sinh.
Theo Hocsinhgioi.com