Mô tả đường từ nhà đến trường
Mô tả con đường từ nhà đến trường
Phân công
Quê tôi có nhiều cảnh đẹp, ở đây có sông nước trong vắt như gương khổng lồ, có cánh đồng lúa chín vàng trải dài đến tận chân trời. Nhưng có lẽ tôi thích nhất là con đường quen thuộc từ nhà đến trường.
Bước ra khỏi cánh cửa xanh, cô đã nhìn thấy con phố quen thuộc gắn liền với tuổi thơ cô từ khi cô chập chững biết đi. Đường vào làng vừa hoang sơ vừa quanh co, khúc khuỷu. Nhìn từ xa, con đường như một dải lụa đào mềm mại chạy qua làng quê yên bình. Con đường được trải nhựa xanh thẫm. Đi bộ bốn lần một ngày trên con đường này, màu sắc của nó đã trở nên rất quen thuộc với tôi.
Hai bên đường là những rặng tre, cây bóng mát, những cây cổ thụ cao lớn tỏa bóng mát mặt đường. Vào những buổi chiều hè, dù nắng đến đâu, đi bộ trên con đường này vẫn luôn se lạnh lạ thường. Đặc biệt ở đầu làng, cạnh con đường là một cánh đồng lúa lớn. Khoảng cuối tháng 2, đầu tháng 3, hoa gạo nở đỏ trên cành như tô điểm thêm vẻ đẹp cho con đường.
Mỗi sớm mai đi học, em có thể cảm nhận được ánh nắng vui đùa nhảy múa trên đường, nghe tiếng chim hót líu lo trong kẽ lá, ngửi thấy mùi lúa thoang thoảng. Không chỉ vậy, hai bên đường còn được trồng rất nhiều cỏ, thảm cỏ xanh mướt còn ướt sương đêm.
Ngoài ra, trên bãi cỏ, nhiều cột điện như những người khổng lồ dang tay chào đón chúng tôi. Vào buổi sáng, trên con đường tấp nập, đủ loại âm thanh như tiếng còi xe máy, tiếng chuông xe đạp, tiếng rao bán hàng hay những tiếng cười nói râm ran khiến con đường toát lên vẻ đẹp ồn ào và tràn đầy năng lượng. Những người công nhân đi xe đạp rôm rả, những cô cậu học sinh trong bộ đồng phục chỉnh tề, khăn quàng đỏ rực tung bay trong nắng mai là những hình ảnh thường thấy trên con đường này. Được gắn kết bởi dòng sông và cánh đồng, họ là những người bạn thân thiết luôn chia sẻ những bí mật về cuộc sống xung quanh họ.
Tôi còn nhớ rất rõ ngày đầu tiên đi học, mẹ đã dắt tôi đi trên con đường làng này, con đường này tưởng rằng quen thuộc nhưng sao hôm ấy sao khác lạ quá. Tuy nhiên, chính tiếng chim và tiếng lá lạ đã giúp tôi có thêm dũng khí để vững bước trên con đường tương lai của mình. Tôi biết con đường giống như một người bạn đứng sau cổ vũ tôi. Con đường được tu sửa khang trang hơn nhiều năm trước. Ngọn cỏ còn ướt sương đêm sáng lấp lánh như những viên pha lê quý giá dưới ánh mặt trời. Mải miết ngắm nhìn cảnh vật hai bên đường, tôi thấy mái trường thân yêu thấp thoáng sau những tán lá xanh.
Tôi rất thích con đường này. Đó là nơi đã lưu giữ biết bao kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ của cô, nó cũng là biểu tượng của làng quê thanh bình, yên ả và trù phú này. Dù sau này có đi đâu về đâu tôi cũng không bao giờ quên được hình ảnh làng quê, con đường này.