Mô tả một em bé đủ lớn để học nói khoảng 1-2 tuổi

Mô tả một em bé đủ lớn để học nói khoảng 1-2 tuổi

Hướng dẫn

Vâng, làm điều đó thực sự rất vui và nếu bạn biết cách yêu thương em bé thì không khó để làm được điều đó. Vì biết yêu thương em bé nên tôi đã là một người anh rất tốt đối với Hoa – em gái của tôi.

Bé Hoa vừa tròn hai tuổi, đang độ tuổi tập đi, tập nói. Bé có thân hình bụ bẫm, nước da trắng hồng nên trông rất dễ thương. Đặc biệt nhất là khuôn mặt bầu bĩnh, độn má của Hòa. Trên gương mặt này nổi bật là đôi mắt to tròn, đen láy lấp lánh dưới hai hàng mi cong vút. Đôi mắt ấy đôi khi ngước lên vẻ khó hiểu, ngây thơ mà đầy quyến rũ. ôm lấy khuôn mặt tròn trịa của Hoa là mái tóc đen mượt. Mỗi lần chạm vào, tôi cảm thấy mái tóc của chị tôi mượt mà và suôn mượt, không có một chút bụi nào. Đôi tay hoa nhí nở nang, đầy đặn. Mỗi khi cười, miệng nhỏ dần, chân tay hoạt động, có khi cười để lộ những chiếc răng nhỏ xíu như răng chuột. Nhìn đôi môi hồng hào của Hoa, tôi thích thú nghe cô ấy nói, làm cô ấy cười, và thích cái cách đi lại lém lỉnh của cô ấy. Khi anh ấy ngã, tôi rất thích anh ấy và cảm thấy thích thú khi anh ấy sắp bước đi.

Xem thêm: Tả một cảnh vào buổi sáng (hoặc trưa, chiều) trong vườn (hoặc trong công viên, ngoài đường, trên cánh đồng, cánh đồng)

Bé Hoa ngoan ngoãn, ít khóc hơn. Trẻ đã biết nói theo lời người lớn: “vỗ tay”, “tạm biệt”, “bố”, “mẹ”, “anh”. Anh trai tôi cũng biết gọi mẹ, gọi bà. Giọng hát của anh ấy thật thú vị.

Tuy nhiên, bé Hoa lại thích nói và đi lại. Bé không chịu ngồi yên, lục hết thứ này sang thứ khác. Bé thích nhất là những con búp bê xinh xắn trong nhà. Đặc biệt, bé thích được hàng xóm dắt xe, thích được đi dạo phố. Tôi thích ôm cô ấy trong tay, nghe twitter của cô ấy, cảm nhận đôi má sưng húp của cô ấy. Với điều đó, cả gia đình tôi cảm thấy hạnh phúc, như họ đang hạnh phúc.

Baby Flower là niềm vui của tôi. Không có nó, tôi thấy buồn, như thiếu đi một thứ gì đó thân thương hơn. Tôi thầm mong em trai mau lớn để được cắp sách đến trường học tập.

BÀI TẬP 2

Tí Quai là một cái tên dí dỏm dành cho em trai tôi. Thực ra tên là Hoàng Quân nhưng cậu bé hay nghịch ngợm nên cả nhà hay gọi đùa như vậy.

Tí Quai béo và nợ nần chồng chất, đã gần mười bốn tháng tuổi nhưng vẫn chưa đi lại được. Thật là một cơ thể trẻ đẹp! Da trắng hồng, môi đỏ mọng, thơm mùi sữa. Đôi má phúng phính như muốn trêu người muốn được hôn và âu yếm. Chân tay nó mập mạp. Hạt, còng đều có đường vân như kẹo mía đầy đặn.

Xem thêm: Tuần 6: Luyện từ và câu (Hữu nghị – Hợp tác)

Ti Quai hiếm khi vẫn ngồi yên. Anh ấy luôn tìm cách để hoạt động chân tay. Không có góc nào trong nhà mà Tí chưa bò, nhiều khi vào cũng không biết lối ra. Rồi đứa bé khóc. Mẹ phải thu dọn đồ đạc để đưa em bé đi chơi. Được mẹ ôm vào lòng, đôi mắt cậu bé khô khốc, cười để lộ vài chiếc răng sữa nhỏ xíu.

Có lần Tí Quài làm cả nhà phát điên. Hôm đó, mọi người đã xem tivi mãi không thấy đứa bé nhanh chân leo lên cầu thang. Mọi người đều lo sợ vì sắp bị ngã. Và cậu bé đứng trên cao nhìn xuống, mỉm cười một cách tỉnh táo

Tí Quai biết bắt chước rất giỏi. Vì vậy, khi dạy bé nói, cha mẹ tuyệt đối không giả vờ xúc phạm hoặc phát âm sai. Cách đây vài tháng, cậu bé vẫn còn nói lắp, “sụt sịt” cho đến khi có thể nói được một từ duy nhất. Giờ tôi đã lắp bắp khá rõ ràng: bố, mẹ, mẹ… Mỗi lần anh ấy làm gì sai, cả nhà không nhịn được cười. Mũi hếch, mắt nhắm, miệng chu lên trông rất “ghét”.

Mỗi sáng, Tí Quai được mẹ cho phơi nắng vài phút. Sau đó mẹ giúp em bé tập đi. Mẹ tôi giữ tôi dựa vào tường cho ổn định, sau đó đưa tay ra để thu hút. Tí Quai thích quá nên chạy. Đi được nửa đường, Tí dừng lại để giữ thăng bằng và tiếp tục chạy. Càng đến gần, nó chạy nhanh hơn, rồi ngã vào lòng mẹ cười.

Xem thêm: Mô tả một cái cây trong sân trường của bạn

Tí Quai là niềm vui của gia đình tôi. Khi Tí Quài ngủ ngon lành trong nôi, gương mặt ngây thơ, dễ thương vô cùng! Tôi chỉ mong bé Ti mau lớn và được đến trường với tôi.

BÀI TẬP 3

Bé Uyên là thành viên nhỏ tuổi nhất trong gia đình anh. Bé Uyên là em gái út của tôi.

Năm nay Uyên vừa tròn một tuổi. Khuôn mặt bầu bĩnh, làn da trắng hồng rất hợp với những chiếc áo dài cách tân mà Uyên thường mặc. Đầu tròn, buông thõng trên trán với một vài sợi tóc màu nâu. Đôi mắt đen láy của em bé long lanh, hàng mi cong, dài và tròn. Một chiếc mũi nhỏ rất phù hợp với khuôn miệng nhỏ nhắn hoặc bầu bĩnh. Uyên có vài chiếc răng sữa nhỏ xíu như răng chuột. Bàn tay và bàn chân đầy đặn, cổ tay và cổ chân đều có đường chỉ tay.

Uyên thích tập đi một mình, thỉnh thoảng bị ngã. Miệng hay bập bẹ tập nói, có khi gọi bà, có khi gọi mẹ. Mỗi lần được bế đi chơi, Uyên thích thú, khua chân múa tay. Tuy nhiên, Uyên cũng thường xuyên ngủ với bà ngoại và mẹ. Có lẽ Uyên muốn được phỉnh phờ.

Mong cháu ăn ngoan, ngủ yên, mau lớn để mai sau học giỏi, thành đạt.

Theo Soanbaihay.com