Nhận xét về bài hát “Mùa xuân của tôi” của Vũ Bằng.

Nhận xét về bài hát “Mùa xuân của tôi” của Vũ Bằng.

Hướng dẫn

Mùa Xuân Của Tôi là phần đầu của bài văn Tháng Giêng Mơ Trăng Non Lạnh Lùng trong kiệt tác văn học Thương Nhớ Mười Hai của nhà văn Vũ Bằng. Vũ Bằng (1913 – 1984) là một nhà văn, nhà báo nổi tiếng ở Hà Nội trước năm 1945. Ông viết cuốn sách này tại Sài Gòn trong những năm đất nước bị chia cắt, mang nhiều nỗi niềm “biệt xứ”. ”: anh nhớ vợ con, nhớ gia đình, nhớ quê, nhớ Bắc, nhớ Hà Nội… Tháng nào cũng nhớ, nỗi nhớ triền miên, năm nhớ nhung.

Tháng giêng và mùa xuân Hà Nội, mùa xuân miền Bắc đối với Vũ Bằng, sao mà nhớ thế? Nỗi nhớ này, nỗi buồn đẹp đẽ này thuộc về khách “thiên thu”.

“Ai cũng yêu mùa xuân” và “yêu mùa xuân” nên họ “yêu” tháng Giêng, tháng đầu tiên của mùa xuân. Tình yêu này rất chân thành “không có gì lạ”. Cách so sánh thảm của Vũ Bằng thật gợi cảm: “Ai bảo trẻ con không ưa nước, bướm không ưa hoa, trăng không ưa gió; ai cấm được: trai yêu gái, ai cấm mẹ yêu con; Ai cấm được người con gái còn nhớ chồng, ai mà dứt được tuổi xuân. … ai chả được … “Từ” thương “được lặp đi lặp lại bốn lần, gắn với từ” thương “, từ” nhớ “là bao ấn tượng và bao rung động.

Xem thêm: Soạn bài tổng hợp văn thuyết minh

Là một vị khách tài tử yêu cảnh sắc thiên nhiên “yêu sông xanh núi tím”, rất đa tình, yêu cái đẹp “mắt như trăng non như in”, yêu “mộng ta”. Nhưng Vũ Bằng cho biết anh “yêu nhất mùa xuân chứ không phải vì nó”. Cụm từ giống như đang nhảy: “Tôi yêu… tôi yêu… và tôi cũng mơ… người yêu nhất”. Hãy nêu ngắn gọn một câu Kiều của Nguyễn Du, một áng văn tài hoa.

Mùa xuân mà Vũ Bằng nhớ và yêu nhất là mùa xuân Bắc, mùa xuân Hà Nội, nơi anh có gia đình, vợ con, những người anh đã xa cách bao năm. Anh nhớ “cơn mưa rào”, “cơn gió lạnh” của mùa xuân trên quê hương anh. Anh khao khát những âm thanh của mùa xuân đất Bắc: “tiếng chim én kêu trong đêm xanh, tiếng trống chèo vang vọng từ bản xa, tiếng hát giao duyên của người con gái đẹp như mơ…”. Tình yêu mùa xuân Việt Bắc của Vũ Bằng thật nồng nàn, cháy bỏng. Ta có thể thấy tâm hồn nàng xuyên suốt cảnh vật và con người, từ làng quê đến đất trời, từ lễ hội mùa xuân đến tiếng trống hội, đến tiếng hát giao duyên của cô thôn nữ.

Càng yêu cảnh, tác giả càng yêu đời! “Nguồn thần” thật kỳ diệu. Vũ Bằng đã dùng hai phép ví von để diễn tả điều kì diệu này: “Nhựa cây trong thân căng ra như máu trong chồi non của hươu, như mầm cây, bất động, chịu không nổi, phải vươn lên hoá thành những chiếc lá nhỏ xíu. , giơ tay vẫy chào các cặp đôi đứng cạnh.

Xem thêm: Tả chi tiết một loài hoa mà em thích ở lớp 6 (màu hồng)

Cùng với cảm hứng xuân này, Vũ Bằng cho rằng, trong cái “se se lạnh” của mùa xuân, “lòng người cũng như trẻ lại, đập nhanh hơn…!”. và “khát tình yêu đích thực”, tình làng nghĩa xóm, tình gia đình. Trong cảnh sum họp gia đình êm đềm giữa những ngày xuân, lòng người “ấm no”, bao niềm vui hạnh phúc, “như muôn vàn bông hoa mới nở, bươm bướm mở hội”.

Chia sẻ với những kỷ niệm khó phai mờ của Vũ Bằng, chúng ta có thể thấy anh yêu mùa xuân, yêu cảnh vật, yêu con người quê hương, yêu cuộc sống hơn bao giờ hết.

Những câu văn xuôi của Vũ Bằng giàu chất biểu cảm và chất trữ tình. Lời thơ ngọt ngào, nhẹ nhàng. Hãy cùng nhau đọc và cảm nhận: “Đẹp quá, mùa xuân – mùa xuân của Hà Nội thân yêu, Việt Bắc thân yêu”.

Yêu mùa xuân trên quê hương nhưng tác giả “yêu mùa xuân nhất là sau rằm tháng giêng”. Thuở ấy, muôn vàn nguồn yêu thương. Bao quát cảnh quan cung đình. “Đào đã tàn nhưng nhụy vẫn là phong”, cỏ “én liệng mùi người”. Con ong hăng hái bay tìm nhị hoa trên cây thiên thanh. Sau cơn mưa xuân, trời xuân rất đẹp. Sáng sớm, “những vệt xanh rực rỡ xuất hiện trên bầu trời”. Lúc tám, chín giờ, “trên bầu trời quang đãng có những đốm sáng hồng hồng rung rinh như cánh ve sầu mới lột vỏ”. Thịt thăn kho với lá tía tô xắt nhỏ hay tô canh trứng cua nước cốt chanh vừa thanh mát lòng người, vừa đậm đà hương vị cho bữa cơm gia đình giản dị. Có bao nhiêu người trong chúng ta thích Vũ Bằng? Hương vị đậm đà như được ngâm ủ vào mùa xuân.

Xem thêm: Đề thi học sinh giỏi: Cái nhìn mới của nhà văn qua tác phẩm Tử Tình và Chí Phèo

Mùa Xuân Của Tôi tiêu biểu cho phong cách Vũ Bằng: bút pháp tài hoa, lời lẽ ngọt ngào, lời văn giàu hình ảnh, trong sáng và giàu cảm xúc, giọng văn nhẹ nhàng, mơn man như gió xuân.

Với Vũ Bằng, tình yêu mùa xuân, tình yêu thiên nhiên Bắc Bộ, tình yêu mùa xuân Hà Nội thật nồng nàn, nồng nàn; Mối tình này gắn bó với bao kỉ niệm, với bao nỗi nhớ đong đầy trong lòng khách xa quê. Trong hoàn cảnh đất nước bị kẻ thù chia cắt, tác giả nhớ về mùa xuân Hà Nội cũng như nỗi nhớ quê hương, gia đình, vợ con xa cách bao ngày đêm. Tác giả gửi gắm Thương nhớ mười hai niềm tin sắt đá về cội nguồn, khát vọng thống nhất đất nước, Bắc – Nam liền một nhà, đoàn tụ thành một nhà mà không một thế lực, kẻ thù nào có thể chia cắt.

LUYỆN TẬP

Chủ đề 1. Đôi nét về tác giả Vũ Bằng và bài văn Mùa xuân của tôi.

DVâng2. Mùa xuân trên đất Bắc thể hiện như thế nào trong nỗi nhớ của tác giả Vũ Bằng.

Theo Soanbaihay.com

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *