Truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao giúp em hiểu gì về tình cảnh của người nông dân trước cách mạng?
Đề: Truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao giúp em hiểu gì về tình cảnh của người nông dân trước cách mạng?
Đề xuất:
Khai mạc:
Nói đến Nam Cao là nói đến Lão Hạc. Đây là tác phẩm được đánh giá là truyện ngắn hiện thực xuất sắc trong phong trào hiện thực phê phán giai đoạn 1930 – 1945. Truyện không chỉ phơi bày những người nông dân trước thảm họa của trái đất, sự suy đồi của xã hội mà còn là một nét đặc sắc. đã đưa ra ánh sáng hình tượng người nông dân đáng kính với những phẩm chất của một con người nhân hậu, tự trọng, giàu lòng yêu thương bản thân, để lại trong lòng người đọc niềm tiếc thương, cảm thông và cảm phục. .
Nội dung thư:
I. Truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao giúp ta hiểu được số phận của những người nông dân trước cách mạng.
1. Cần trục cũ.
* Khổ vật chất
Cả đời thắt lưng buộc bụng, trong tay ông chỉ có một mảnh vườn và một con chó. Cuộc sống lay lắt cầm chừng với số tiền ít ỏi kiếm được từ việc làm ruộng và làm thuê. Nhưng thiên tai, bệnh tật vẫn chưa khiến anh được yên. Anh dành dụm được bao nhiêu tiền, sau một trận ốm hoàn toàn kiệt quệ, anh phải kiếm tiền như một con vật. Nam Cao đã dũng cảm nhìn thẳng vào nỗi khổ vật chất của người nông dân mà phản ánh.
* Đau khổ về tinh thần.
Đó là nỗi đau của người chồng mất vợ, của người cha mất con. Quãng thời gian xa con, ông sống trong lo lắng, phiền muộn vì nhớ con vì không làm tròn bổn phận của người cha. Không có gì đáng thương hơn khi tuổi già gần đất xa trời phải sống trong cảnh cô độc. Không có cha mẹ, anh phải kết bạn để chia sẻ cái ngàn vàng với anh.
Nỗi đau đớn, ân hận của ông lão khi bán con chó. Cơn đau quá mạnh khiến miệng anh méo xệch…. Đau khổ, xót xa buộc anh phải tìm đến cái chết như một sự giải thoát. Anh đã chọn cái chết một cách thô bạo. Lão Hạc mệt mỏi khi sống thì tiêu sái, khi chết thật bi thảm. Cuộc đời của một người nông dân như lão Hạc không có hồi kết
2. Con trai lão Hạc.
Vì nghèo khó, không có được hạnh phúc bình dị như mong muốn khiến anh nản lòng, bỏ làng vào đồn điền cao su với ước mơ hão huyền là có hàng trăm đô la để trở về. Cái nghèo đã đẩy anh vào bi kịch không lối thoát.
Không chỉ giúp chúng ta hiểu được nỗi đau trực tiếp của người nông dân mà câu chuyện còn giúp chúng ta hiểu được cội nguồn sâu xa hơn nỗi đau của họ. Đó là sự nghèo đói và những hủ tục phong kiến lỗi thời
II. Truyện ngắn Lão Hạc giúp ta hiểu được vẻ đẹp tâm hồn cao cả của người nông dân.
1. Lòng tốt.
Em ra đi, bao yêu thương chất chứa trong tim người xưa dành cho chàng trai vàng. Ông coi nó như một đứa trẻ, chăm sóc nó, chăm sóc nó như một đứa cháu mồ côi: bắt rận, tắm cho nó, cho nó ăn từ bát như một phú ông, âu yếm nó, nói chuyện với nó và gọi nó là cậu vàng, rồi mắng mỏ anh ta. Có thể nói tình yêu của anh dành cho cô ấy cũng giống như tình yêu của một người cha dành cho con mình.
Nhưng tình huống cuối cùng buộc anh ta phải bán vàng cho bạn. Bán một con chó là một việc thường ngày, nhưng đối với anh đó là cả một quá trình đắn đo. Anh coi đó là một trò lừa đảo, một tội ác không thể tha thứ. Ông lão đau đớn, khóc lóc, thú nhận tội lỗi với thầy mong xoa dịu nỗi đau đớn khôn nguôi trong lòng.
Tự mình hủy hoại niềm vui của mình mà lại chuốc lấy danh dự làm người trước loài vật. Ông già tự tử. Trên đời có biết bao nhiêu cái chết ngọt ngào nhưng anh lại chọn cho mình một cái chết đau đớn, xót xa… dường như anh muốn tự trừng phạt mình trước mặt chú chó yêu quý của mình.
2. Tình sâu nặng nghĩa nặng.
Vợ mất, anh ở vậy nuôi con, bao nhiêu tình thương yêu anh dành cho con. Trước hoàn cảnh và nỗi đau của con, anh luôn là người thấu hiểu, tìm chia sẻ, tìm lời an ủi để giải bày cho mình, và tìm người khác. Thương con anh càng đau hơn khi nhận ra sự thật khó nhận ra: anh sẽ mất con mãi mãi: “Thiếp… chứ không phải con mình”. Trong thời gian sống xa con, ông không khỏi nhớ nhung và mong mỏi được tin con kể từ ngày tận thế. Dù con trai bà đã mất được năm sáu năm, nhưng tất cả những kỷ niệm về con vẫn còn in đậm trong tâm trí bà. Trong câu chuyện với thầy, anh không quên nhắc đến cậu con trai của mình.
Anh sống vì con, chết vì con: Tiền trộm được bao nhiêu, anh dành dụm cho con. Đói, nghèo khổ nhưng ông vẫn giữ mảnh vườn đến cùng để con trai lo cho mai sau.
Hoàn cảnh khắc nghiệt buộc anh phải đối mặt với một sự lựa chọn khắc nghiệt: nếu anh sống, anh sẽ không làm cha. Muốn trọn đạo thì phải chết. Và anh hy sinh mạng sống của mình không phải vì anh không coi trọng mạng sống của mình, mà vì danh dự của một người đàn ông, danh dự của một người cha. Sự hy sinh của anh quá thầm lặng và lớn lao.
3. Vẻ đẹp của tinh thần tự trọng và nhân cách cao đẹp.
Về phần ông giáo, người mà Lão Hạc tin tưởng, kính trọng, lão luôn tâm niệm không được khinh thường. Dù đói khát đến tột cùng, ông lão kiên quyết từ chối sự giúp đỡ của cô giáo, rồi định bỏ đi vì không muốn mang tiếng lợi dụng lòng tốt của người khác. Trước khi tìm đến cái chết, anh đã tự mình lên kế hoạch sắp xếp chu đáo. Hắn chỉ có thể yên tâm nhắm mắt xuôi tay sai giáo sư canh giữ toàn bộ khu vườn, tiền đồ làm ma. Người hiền lành này cũng là người giàu lòng tự trọng. Họ thà chết chứ không quyết không làm chuyện xấu. Trong một xã hội đầy rẫy rác rưởi, việc tự ý thức về nhân phẩm như lão Hạc là một điều đáng trân trọng.
III. Truyện giúp hiểu được sự tha hóa, biến chất của một bộ phận tầng lớp nông dân trong xã hội đương thời:
Bình Tử sinh ra đã liều mạng vì miếng ăn, bản tính côn đồ đã lấn át tính cách trong sáng của con người. Vợ ông giáo vì nghèo khó nên sinh ra chút ích kỷ, độc ác và vô cảm trước nỗi đau của người khác.
Kêt thuc:
– Có thể nói Lão Hạc là tấm gương tiêu biểu cho cuộc đời và số phận của người nông dân trong xã hội xưa. Anh là một con người đáng thương bị đẩy đến cực hạn, bị bắt nạt, chà đạp, đè bẹp dù trực tiếp hay gián tiếp dưới bàn tay của XHPK. Hoàn cảnh của ông lão phải bán chó, thậm chí tự tử vì quá nghèo. Dù thế nào đi nữa thì ở anh vẫn thể hiện những phẩm chất cao quý của một người nông dân hiền lành, chất phác, giàu lòng yêu thương và tự trọng.